Nhưng Thái hậu đã quyết tâm để hắn xuất hiện trước thiên hạ trong đại lễ tế tổ. Theo ý bà, hoàng tộc đã chịu đựng Phù Hoàng quá lâu, đã đến lúc đưa ra một gương mặt đại diện mới.
Hắn lưu lạc ngoại bang mười bốn năm, lại đúng dịp tế tổ đầu năm, khó tránh khỏi việc trở thành tâm điểm chú ý. Nhưng Phù Diệp cảm thấy mình nên bày tỏ lòng trung thành, để Phù Hoàng biết rằng hắn không có ý tranh giành hào quang.
Thiện cảm hắn vất vả gây dựng, đừng vì một lễ tế tổ mà tan thành mây khói.
Nhưng Phù Hoàng dường như không mảy may quan tâm đến đại lễ tế tổ.
Ở trong cung lâu ngày, Phù Diệp phát hiện Phù Hoàng không phải là loại bạo quân hoang dâm vô đạo. Sự "bạo" của y có lẽ nằm ở tính độc đoán, sát phạt quyết đoán, dùng uy thế trị quốc, không cần người phục, chỉ cần người sợ.
Chỉ mấy ngày nay, y đã xử tử hơn mười quan viên.
"Bệ hạ rất ghét bề tôi kiêu xa dâ.m đ.ãng, tham tiền háo sắc," Song Phúc nói với hắn, "Những kẻ tham ô bóc lột dân chúng, kết bè kéo cánh, bất tài thất chức, mê gái đắm trai, những loại này khỏi phải bàn. Có một đại thần chỉ vì lấy quá nhiều thiếp, đã bị bệ hạ ban cho hình phạt roi. Còn một kẻ thích yến tiệc hưởng lạc, trực tiếp bị tịch thu gia sản, phạt đi vùng lạnh giá làm lao dịch."
Đã rõ rồi, chủ trương của y là: "Ta không vui, thì người khác cũng đừng hòng sung sướng."
Phù Diệp tổng kết lại: Hoàng đế không thích người khác sống quá thoải mái, vậy hiện tại hắn có phải đang sống quá sung sướng xa hoa không?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT