Phù Diệp cảm thấy mình không nên nghĩ đến chuyện muốn hay không muốn.
Nhưng hắn thật sự rất nhớ y.
Chỉ cần nhìn thấy Phù Hoàng tiều tụy nằm đó, lòng hắn đã trào dâng một nỗi xót xa nóng rực, khó lòng kìm nén. Nỗi xót ấy như dòng suối nóng, cứ thế tuôn trào không ngừng.
Là nhớ nhung, là yêu thương, là nỗi đau không thể kiểm soát và khát khao được ôm lấy y vào lòng.
Hắn vốn chẳng phải người lý trí. Giờ nhìn Phù Hoàng, lý trí là thứ gì? Sớm đã tan biến tự lúc nào.
Thôi thì, dù sao Phù Hoàng cũng không phải hoàn toàn không biết gì, hắn cần gì phải giả vờ?
Dù rằng sau khi nghe xong, hoàng đế dường như trầm mặc rất lâu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT