Người khác có lẽ không biết, nhưng Minh Phồn Tinh rất rõ, cả năm người bọn họ đều có thiên phú và có thể trở thành đệ tử võ quán.
Ánh mắt Minh Phồn Tinh dừng trên người Minh Sơn. Trong số họ, Minh Sơn có thiên phú kém nhất, chỉ có 10 điểm. Nhưng nếu nỗ lực một chút, không phải là không thể trở thành Võ Giả. Dù là Võ Giả yếu nhất, đối với người thường mà nói, cũng là một cường giả.
Trương phụ dẫn bọn họ đứng ở một vị trí tương đối khuất. Kim Châu võ quán nằm ở phía bên kia ngã tư đường, bọn họ không băng qua đường mà đứng ở phía đối diện, cách xa nhất có thể.
"Đi thôi, hôm nay ta dẫn các con đến xem vị trí Kim Châu võ quán. Chờ thêm một thời gian nữa, nếu kiểm tra đo lường ra thiên phú, các con có thể vào ở!"
"Bây giờ các con đói bụng chưa? Ta dẫn các con đi ăn cơm."
Mọi người lúc này mới nhớ ra, lúc ra khỏi nhà vì quá hưng phấn, quá sốt ruột nên đã quên ăn sáng. Bây giờ đi dạo cả buổi sáng, bụng đã sớm đói meo!
Vị trí này quá gần Kim Châu võ quán, Trương phụ không định ăn cơm ở gần đây, nên đang định quay về thì nghe thấy tiếng đối thoại vọng đến từ phía không xa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT