Minh Phồn Tinh cũng ăn không ngừng được, quả thật rất mỹ vị, Kim Châu thành không hổ là thành thị lớn nhất vùng này, mặc kệ độ phồn hoa hay những chi tiết nhỏ đều làm rất tốt, hơn xa một nơi nhỏ bé như Bạch Vân trấn có thể so sánh được.
Đến khi bọn họ ăn xong mới phát hiện phần ăn của năm người đã bị ba người bọn họ ăn hết, đành phải bảo hạ nhân trong phủ mang thêm đồ ăn đến.
Ăn tối xong, ba người tản bộ trong sân tiêu cơm, tiện thể tâm sự, nhưng chưa đi được bao lâu, bọn họ đã cảm thấy buồn ngủ, vội vàng trở về nhà ngủ.
Minh Phồn Tinh còn chừa lại vị trí bên cạnh mình: "Hai người các ngươi lát nữa tự lại đây ngủ, biết không?"
Minh Sơn đáp: "Đã biết, thiếu gia!"
Ba người bọn họ rất nhanh đã ngủ say, thật ra Minh Sơn và Nhị Đản còn mệt hơn bọn họ, dù sao trên đường đi, bọn họ còn phải hầu hạ ba vị đại thiếu gia trong xe ngựa.
Chờ đến khi ăn no, Nhị Đản nhìn một phần giường còn lại, có chút không biết làm sao: "Chúng ta, thật sự phải ngủ ở bên kia sao?"
Minh Sơn theo lẽ thường gật đầu, "Thiếu gia bảo chúng ta ngủ, khẳng định là muốn ngủ ở bên kia rồi, bằng không ngươi ngủ ở đâu?"
Nhị Đản nhìn quanh phòng, quả thật trừ giường ra thì chẳng còn chỗ nào mà ngủ được, "Ngủ trên mặt đất à?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT