Minh Phồn Tinh cười hắc hắc: “Sư tôn, người thường ngày chỉ chăm tu luyện, con muốn tìm cơ hội trò chuyện, vui vẻ với sư tôn thôi. Đừng để tu luyện quá mức, đến lúc đó mất cân bằng, trở thành…”
Trở thành tiên nhân cao cao tại thượng, nhưng lại không có ai chân thành với mình.
Sương Bạch Ngọc thở dài: “Được rồi, nghe con.” “Việc đột phá Hóa Thần, con tự quyết định, ta không can thiệp.”
Minh Phồn Tinh rất hài lòng: “Yên tâm đi, sư tôn, đến lúc đột phá, con sẽ chuẩn bị kỹ càng.” “Trước đây con nghĩ vì Ngộ Kiếm Uyên mà cố gắng đột phá Hóa Thần quá nhanh, hơi không đáng.”
Hắn thừa nhận Ngộ Kiếm Uyên là nơi tốt, nhưng chỉ tốt đối với những tu sĩ khác. Đối với hắn, có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Nếu Minh Phồn Tinh muốn tìm hiểu kiếm đạo, chỉ cần sư tôn đưa cho hắn một thanh kiếm, tìm một vách đá trong không gian, tùy ý chém vài kiếm là đủ rồi.
Phượng Vân Dao thấy Minh Phồn Tinh tuy nói muốn đi Ngộ Kiếm Uyên nhưng thần sắc lại rất bình tĩnh, cảm thấy bất ngờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT