Kim Nam Thiên ngồi sau án thư, sau chuyện này, sự ưu tú của Minh Phồn Tinh là không cần nghi ngờ. Áp lực mà hắn phải chịu trước kia giờ đã tan thành mây khói, quả nhiên thực lực mới là con đường duy nhất để chứng minh bản thân.
Đương nhiên, hiện tại việc quan trọng nhất không phải mấy chuyện nhỏ nhặt đó, mà là ngoài Lâm Trúc ra, rốt cuộc còn ai là kẻ ăn cây táo, rào cây sung, hoặc là gian tế do Hải Vân Thành phái tới.
Thành chủ sai ám vệ đội tra đi tra lại, ngoài những người khác ra, cuối cùng lại tra ra một người mà ngay cả Thành chủ cũng không ngờ tới. Kim Nam Thiên xem xong tình báo thì da đầu tê dại, "Chuyện này là thật sao? Không có chút sai sót nào chứ?"
"Chủ tử, tất cả đều là sự thật, không hề sai lầm hay sơ hở."
Kim Nam Thiên tức giận đến bật cười, tùy tay ném những trang giấy đó lên bàn, "Tốt! Tốt! Tốt! Thật là một nữ nhân tốt! Được rồi, ngươi lui xuống đi!"
Sắc trời dần tối, Minh Ngọc Phong lúc này thở dồn dập hơn, rồi giãy giụa mở mắt. Hắn ngơ ngác nhìn nóc nhà, đầu óc còn có chút hỗn loạn.
Tần Cửu Châu thò người tới, "Ngươi tỉnh rồi à? Cảm thấy thế nào?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play