Người dẫn đầu thở dài: "Với họ, dù bán mình làm nô lệ cũng không kiếm được nhiều như đi cướp thương đội rồi bị bắt bồi thường. Nên nhiều nhà nghèo sẽ làm vậy để kiếm chút đồ ăn, tiền bạc cho người nhà, con cái sống qua ngày, ít nhất cầm cự được vài năm, chờ đứa khác lớn lên. Còn sau khi dùng hết tiền rồi thì tính sau."
Minh Phồn Tinh thấy họ thật đáng thương, cũng đáng thương thật, nhưng hắn không có lòng từ bi dư thừa để giúp đỡ họ.
Dân làng ở đây rõ ràng đã quen với việc này, giúp một hai lần cũng chẳng có tác dụng gì, trừ phi có thể giúp họ lâu dài, tìm cho họ cách kiếm sống.
Minh Phồn Tinh cảm thấy mình không phải người tốt như vậy, hắn chỉ cần lo chuyện của mình là đủ rồi.
Minh Ngọc Phong nãy giờ nghe họ nói chuyện, liền hỏi: "Thôn này thuộc trấn nào? Không ai quản họ à? Để mặc họ cướp bóc thương đội qua đường?"
Dẫn đầu còn tưởng rằng hắn bất mãn việc trấn trưởng tùy ý để thôn dân trở thành phỉ đạo.
"Chuyện này kỳ thật không cần quản. Trấn trưởng bọn họ chỉ cần quản tốt sự việc trong trấn là đủ rồi. Còn mấy thôn nhỏ chung quanh trấn ư? Cứ để bọn họ tự trồng trọt, tự quản lý, miễn là nộp thuế đúng hạn, những chuyện khác căn bản mặc kệ."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play