Chân tướng vụ án dần dần hé lộ. Chờ Phó Dịch Vinh và mấy người quay về xong, các thành viên tổ 1 đội trọng án lập tức chia làm mấy hướng hành động. Nhưng trước khi ra ngoài làm nhiệm vụ, họ vẫn thẩm vấn Tạ Bân trước.
Chỉ mới một ngày ngắn ngủi trôi qua, trên người Tạ Bân đã hoàn toàn không còn vẻ tự tin thành thạo lúc mới gặp. Gương mặt vốn nho nhã của anh ta râu ria xồm xoàm, mắt kính cũng không biết sao lại vỡ mất một góc, giống như khí chất vụn vặt hiện tại của anh ta.
Nhìn thấy Cố Ứng Châu bước vào, trên khuôn mặt chết lặng của Tạ Bân thoáng qua một tia sợ hãi. Anh ta làm sao cũng quên được lúc bị bắt tối qua, vị cảnh sát trưởng này đã một tay ấn đầu anh ta lên tấm thớt trong bếp, lúc đó con dao gọt hoa quả chỉ cách mắt anh ta có một milimet!
“Nghĩ kỹ chưa?” Cố Ứng Châu thờ ơ dùng khớp ngón tay gõ mặt bàn: “Tội giết người không phải một giảng viên hóa học bình thường như anh gánh nổi đâu.”
Tạ Bân sững sờ: “Giết ai, người phụ nữ đó không phải vẫn sống khỏe mạnh sao?” Người phụ nữ anh ta nói là chỉ Anh Đào.
Cố Ứng Châu lại nói là Tiểu Quả. Anh khinh thường cười nhạo một tiếng: “Cái gì cũng không biết mà dám giúp người khác nhận tội thay à? 5 năm trước anh đánh cắp một lượng lớn phốt pho trắng thiêu chết một thiếu nữ vị thành niên, anh dám nói anh không biết chuyện Tống Nghi Chi trước đây vẫn còn sống không?”
Tạ Bân: “…” Anh ta nóng nảy, khóe mắt như muốn nứt ra: “Tôi không biết…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play