“Thính An, lại dùng thêm một miếng chứ?”
Một cảnh sát bưng một miếng bánh kem đi tới, đưa cho Lục Thính An.
Lục Thính An vẫy vẫy tay: “Không ăn đâu, ngấy lắm.”
Viên cảnh sát đáp lời, thu tay về tự mình xúc một muỗng, thích thú cho vào miệng.
Khoảng thời gian gần đây, Lục Thính An ở sở cảnh sát đã trở nên khá hòa đồng. Cậu tính cách thanh lãnh, không thích chủ động nói chuyện với người khác, nhưng đối xử với mọi người rất bình đẳng, không hề vì chức vị cao thấp mà có sự phân biệt. Mọi người vì thế cũng dần xóa bỏ thành kiến với cậu.
Hơn nữa, Lục Trầm Hộ cũng đã cử người đến hai lần, một lần tặng bữa sáng ấm áp thịnh soạn, một lần tặng tiệc trà chiều Phúc Đỉnh Ký, toàn bộ cảnh sát trong sở đều có phần.
Của biếu là của lo, ăn ké thì ngại. Hiện tại trong sở cảnh sát, hễ có ai ăn sinh nhật, hoặc bộ phận nào có lãnh đạo mời uống trà chiều, nhất định sẽ có người gọi Lục Thính An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT