Sau khi Vệ Hành rời đi, Du Thất Nhân vội vàng mách lẻo với Lục Thính An.
Cô là người tin tưởng Lục Thính An nhất trong tổ 1 đội trọng án, chỉ sau Cố Ứng Châu. Lại thêm vì có quan hệ họ hàng với Kha Ngạn Đống, cô biết sở cảnh sát hiện tại vẫn còn đang cân nhắc đề nghị thành lập một bộ phận riêng cho cậu.
Lúc này nếu Lục Thính An rời tổ hậu cần, thì Kha Ngạn Đống chẳng phải đã uổng công đắn đo bấy lâu nay sao. Với lại, cô bây giờ đi làm còn muốn ngắm nhìn gương mặt đẹp trai này của Lục Thính An nhiều hơn nữa, cậu mà lên tầng 3 thì cô biết làm sao? Cô đường đường là một cô gái, không thể vì ngắm trai đẹp mà ngày nào cũng chạy lên chạy xuống giữa các tầng được, đến lúc đó không biết trong sở sẽ đồn đại thế nào nữa.
Chớp lấy cơ hội Vệ Hành không có ở đây, Du Thất Nhân mách lẻo với Lục Thính An: “Cậu đừng nghe anh ta hứa hão, cả cái sở cảnh sát này không ai keo kiệt bằng sếp Vệ đâu. Hứa tăng lương cho kỹ thuật viên tổ C, cả năm trời rồi còn chưa thấy động tĩnh gì, anh ta đời nào nỡ cho cậu nửa tiền thưởng, đó đều là tiền riêng để dành cho vợ đấy.”
Lục Thính An hiếm khi hóng chuyện: “Sếp Vệ chưa có vợ à?”
Du Thất Nhân nghĩ ngợi: “Có cô bạn gái yêu nhau nhiều năm rồi, dạo trước đang đòi chia tay đấy. Cô gái đó chê sếp Vệ bận quá không dành thời gian cho cô ấy được, lễ Tết, sinh nhật anh ta cũng quên, người không đến, quà cũng chẳng có. Vậy cậu nói xem cô gái người ta yêu anh ta vì cái gì, vì anh ta keo kiệt à? Vì cái bụng đói kêu réo của anh ta à?”
Lục Thính An gật đầu tỏ vẻ lý giải.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT