Trên đường về sở cảnh sát, Cố Ứng Châu và Lục Thính An hai người không nói với nhau câu nào.
Lục Thính An lòng dạ không yên, nghĩ đến mấy tấm ảnh photocopy của mình còn ở trong tay Cố Ứng Châu, cậu liền ngủ không yên.
Cậu đột nhiên ý thức được mình hiểu biết về nguyên chủ vẫn còn quá ít, hơi sơ suất là sẽ có người nghi ngờ cậu rốt cuộc có phải Lục Thính An thật sự hay không.
Đến sở cảnh sát trời đã tối hẳn, hai người đi lên tầng hai, liền thấy Tằng Diệc Tường đang ngồi ôm cây đợi thỏ trên ghế sofa ở chỗ rẽ.
Nghe thấy tiếng bước chân, Tằng Diệc Tường đang cúi đầu xem tài liệu lập tức ném đồ xuống, oán giận đi tới, “Sao về muộn thế, tôi suýt nữa tưởng anh bị cậu ta dẫn đi ăn chơi đàng điếm rồi.”
Tằng Diệc Tường nói câu này với Cố Ứng Châu, nhưng lời nói ám chỉ ai thì mọi người trong lòng đều biết rõ.
Lục Thính An khó chịu nhíu mày.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT