Sau khi Phó Dịch Vinh rời đi, Lục Thính An và Cố Ứng Châu cũng người trước kẻ sau lên lầu. Lúc đi cầu thang, Cố Ứng Châu luôn muốn sánh vai với bạn trai, nhưng lần nào cũng bị Lục Thính An cảnh giác né đi.
Cầu thang ở sở cảnh sát không rộng cũng chẳng hẹp, hai người đàn ông to lớn đi cạnh nhau gần như đã chiếm hết cả lối đi. Mỗi khi có người từ trên lầu đi xuống, bốn mắt nhìn nhau luôn có chút ngượng ngùng khó tả. Huống chi trước giờ họ cũng đâu có dính nhau như hình với bóng. Đã là yêu đương bí mật thì dĩ nhiên phải giữ nguyên như trước đây.
Lên đến tầng hai, Lục Thính An nhận lấy túi đồ từ tay Cố Ứng Châu rồi về phòng tư vấn tâm lý.
Trong phòng tư vấn chỉ có một mình A Hải. Cậu ta đội chiếc mũ tắm không biết lôi từ đâu ra, trước ngực đeo tạp dề, đang cần mẫn dọn dẹp vệ sinh.
Nghe tiếng mở cửa, A Hải đang đứng trên ghế lau cửa sổ liền quay đầu lại. Thấy Lục Thính An chuẩn bị bước vào, cậu ta vội lên tiếng nhắc nhở: “Sếp cẩn thận! Sàn hơi ướt đấy.”
Lục Thính An cúi xuống nhìn, quả nhiên thấy mấy vũng nước trên sàn, chắc là do A Hải bất cẩn làm văng ra lúc bê chậu nước vào. Không biết cậu ta đã lau dọn bao lâu, giữa trời lạnh mà thái dương đã lấm tấm vài giọt mồ hôi, chóp mũi cũng rịn mồ hôi.
Lách qua vũng nước, Lục Thính An mang túi đồ ăn vặt về bàn làm việc của mình, kéo ngăn kéo ra rồi lần lượt xếp vào. Xếp xong, cậu còn không quên tiện tay lấy vài món đặt lên bàn A Hải. Văn phòng chỉ có hai người họ, cậu không mấy khi có mặt, nên A Hải thường phải làm nhiều việc hơn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT