Sáng sớm khoảng sáu giờ rưỡi, Lục Trầm Hộ có ý để Lục Thính An ngủ thêm một lát, nên không gọi cậu dậy đúng giờ mà định trì hoãn thêm nửa tiếng nữa. Dù sao thì Cố Ứng Châu cũng còn ở nhà họ Lục, hai người cùng đi làm, đến muộn một lát sở cảnh sát cũng sẽ không có ai dám nói gì.
Mặc một bộ đồ Tôn Trung Sơn có độ dày vừa phải, ông để Lục Kim đi cùng mình ra sân sau biệt thự đánh Thái Cực quyền. Trên tay ông còn làm bộ làm tịch cầm một thanh kiếm gỗ, “hây” một tiếng rồi đánh vào lưng Lục Kim.
Lục Kim “ui da” một tiếng, nhảy sang một bên giận mà không dám nói gì.
Lục Trầm Hộ tiếp tục động tác, cười Lục Kim nói: “Đều luyện với tôi hơn nửa năm rồi sao vẫn không có tiến bộ gì cả, thế tấn đều tệ như vậy.”
Lục Kim thầm nghĩ, chính ông cũng có hơn gì đâu, tâm trạng tốt thì đánh Thái Cực quyền, tâm trạng không tốt thì chơi Bát quái chưởng, yoga cũng biết một ít, nhưng không có thứ gì tinh thông.
Ông ta và Lục Trầm Hộ đúng là một người dám dạy, một người dám học, sư phụ mèo làm sao có thể dạy ra hổ được? Chỉ dạy ra được mèo ba chân thôi.
Nhưng ngoài miệng Lục Kim lại nghiêm túc nịnh hót: “Tay chân già yếu như tôi sao có thể so với ngài được, ngài mà luyện thêm một thời gian nữa là có thể đi thi đấu Thái Cực quyền rồi đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play