“Con trai của bà là ba ruột của Tiểu Quang, anh ta đến nhận thi thể là hợp tình hợp lý.”
Lục Thính An nghi ngờ nhìn chằm chằm bà Dạ: “Tại sao bà không cho anh ta đến, sợ chúng tôi phát hiện ra anh ta cũng có hiềm nghi phạm tội sao?”
Bà Dạ lắc đầu, trên mặt tràn đầy vẻ cầu xin: “Thưa sếp, các anh đều chưa làm ba phải không? Các anh sẽ không hiểu đâu, nếu Lãng Minh nhìn thấy Tiểu Quang nằm ở đây, nó, nó chắc chắn sẽ không chấp nhận được, nó sẽ suy sụp! Xin các anh đấy, cuộc sống của chúng tôi thật vất vả mới khá lên được một chút, tôi không muốn nó phải chịu cú sốc như vậy.”
Lục Thính An nhìn bà với vẻ mặt phức tạp, nói: “Nếu con trai bà thật sự yêu thương Tiểu Quang như vậy, anh ta sẽ không muốn bà giấu giếm anh ta đâu.”
Không có người cha người mẹ nào thật sự yêu thương con cái lại muốn mình bị giấu giếm khi con xảy ra chuyện. Những lời người khác nói “sợ họ quá đau lòng mà suy sụp”, “sợ họ không chịu nổi cú sốc” vân vân, chẳng qua chỉ là sự thiện ý tự cho là đúng của họ mà thôi. Trên thực tế, khi sự thật được phơi bày, cú sốc sẽ chỉ lớn hơn lúc đầu, và còn thêm một chút oán hận không cần thiết.
Cậu có lòng tốt khuyên bảo, nhưng bà Dạ lại không nghe lọt tai, vẫn không chịu nói số điện thoại.
“Nó cũng chẳng biết gì, tìm nó đến đây cũng không có tác dụng. Gia đình chúng tôi kiếm tiền không dễ dàng, con của A Hương sinh ra sau này cái gì cũng phải tiêu tiền, Lãng Minh mà bị gọi đến bây giờ, tiền công cả ngày hôm nay coi như mất trắng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT