Tâm trạng của ông chủ quán cơm A Mao mấy ngày nay tệ cực kỳ.
Ông mở quán ở Bình Nam Lĩnh đã được vài năm, từ một chiếc xe đẩy nhỏ dần dần tích lũy được lượng khách quen, đến bây giờ đã thành công mở một quán cơm rộng hơn trăm mét vuông, cũng được coi là người thành đạt ở khu này. Nhưng mấy ngày nay lại là thời điểm khách vắng nhất của ông.
Chuyện người bán cá ở xéo đối diện quanh năm ném nội tạng cá ra đường, thu hút cả đống ruồi nhặng và gián còn chưa giải quyết xong, nơi này lại xảy ra một vụ án mạng! Vốn dĩ một số người trẻ tuổi ở Bình Nam Lĩnh đã muốn chuyển ra các thị trấn bên ngoài, giờ thì hay rồi, đủ thứ chuyện làm lòng người hoang mang, khách đến quán ông ăn cơm cũng thiếu hơn phân nửa.
Chỉ sợ sau này, Bình Nam Lĩnh thật sự chỉ còn lại một ít người già góa bụa…
Đang ngồi ở quầy thu ngân tự trách bản thân, cửa kính quán cơm bị người từ bên ngoài đẩy ra, hai bóng dáng cao ráo anh tuấn bước vào.
Ông chủ thu lại vẻ mặt khổ sở, vội vàng đứng dậy tươi cười đón chào, “Hai vị khách quý, muốn ăn chút gì ạ? Quán chúng tôi món nào tươi ngon cũng có, hương vị là ngon nhất cả Bình Nam Lĩnh này đấy.”
“Chúng tôi không đến ăn cơm.” Cố Ứng Châu giơ mấy cái túi nilon trên tay lên, “Ông chủ, loại túi này là của quán ông phải không?”
Ông chủ liếc mắt một cái liền nhận ra đây là loại túi nilon ông đặt làm từ nhiều năm trước, sau khi mở rộng mặt tiền không nỡ vứt đi, mỗi lần gói đồ đều lấy ra dùng.
Ông không lập tức trả lời, có chút cảnh giác đánh giá hai người, “Các vị là ai?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT