Lục Thính An đương nhiên biết lý do, nhưng cậu vẫn làm ra vẻ vô cùng kinh ngạc, “Trước kia nghe Uyển Hỉ nói người nhà đối xử với cô ấy rất tốt, sao đã lâu như vậy rồi mà anh trai và chị dâu cô ấy vẫn chưa lo tang sự cho cô ấy?”
Bà lão lộ ra vẻ mặt thần bí, “Người nhà đối xử với cô ấy rất tốt, cô ấy chính miệng nói với cậu sao?”
“Đúng vậy.” Lục Thính An cười vừa ngoan ngoãn vừa ôn hòa, nhưng rất nhanh ánh sáng trong mắt lại tối sầm đi, “Cháu và Uyển Hỉ quen biết đã lâu, không ngờ cô ấy lại gặp phải chuyện như vậy.”
Ở thời đại này, những nghề nghiệp như ca nữ, vũ nữ là rất thấp kém, có lẽ họ có thể kiếm được rất nhiều tiền, nhưng nghe thử đánh giá trong miệng người khác thì tuyệt đối là khó nghe. Nơi càng phong bế thì lời phê bình càng nhiều, không cần nghĩ cũng biết, sau khi Chu Uyển Hỉ xảy ra chuyện, đám ông già bà cả này ngồi lại với nhau thì chủ đề câu chuyện phong phú đến mức nào.
Nhưng người chết là lớn nhất, mấy người cũng kiềm chế vẻ mặt khinh thường.
Bà lão đang nói chuyện còn ra vẻ làm điệu bộ đau khổ đỡ trán, “Việc xấu trong nhà không thể nói ra ngoài, có lẽ con bé Uyển Hỉ kia ngại ngùng không nói với cậu những chuyện trong nhà cô ấy.”
Lục Thính An khom gối ngồi xổm xuống bên cạnh bà, nhỏ giọng hỏi: “Bà có thể kể cho cháu nghe được không ạ?”
Bà lão nào đã từng nói chuyện với thanh niên trẻ tuổi đẹp trai như vậy bao giờ, bà dời ghế dựa lại gần, chẳng mấy chốc đã mở máy hát.
“Tôi ở tầng một này, nhà Quốc Khánh ấy à, ở tầng 3.” Bà giơ một ngón tay chỉ lên trên, “Nhưng họ không phải lúc nào cũng ở đây, Quốc Khánh sau khi kết hôn rất nhiều năm đều ở cùng Uyển Hỉ cuối con hẻm, nhà bên đó cũ nát lắm, giờ đều là nhà nguy hiểm rồi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play