Chỉ trong vòng mười mấy giây ngắn ngủi, miệng Triệu Dĩ Huyên đã khô khốc không nói nên lời, vừa mở miệng giọng đã khàn đặc như người đi bộ ba ngày ba đêm trên sa mạc.
"Điền Thần Ngật, có... có phải có người chết không?" Cô đã không còn để ý đến cơn đau, chân run như cầy sấy.
Điền Thần Ngật căn bản không hề bình tĩnh như vẻ bề ngoài, lúc này adrenaline thực sự đã tăng vọt, nếu không phải hiện trường còn có bạn nữ, cậu ta đã muốn lập tức quay người bỏ chạy rồi.
Kinh nghiệm xem phim kinh dị nhiều năm mách bảo cậu, khi nhìn thấy những bộ phận cơ thể không biết là của người hay động vật thế này, quay người chạy là đúng nhất.
Nhưng nghĩ là nghĩ vậy, lúc thật sự gặp phải chuyện thế này, phản ứng của cơ thể sẽ ưu tiên hơn suy nghĩ của đại não.
Vậy thì đoạn ruột này rốt cuộc là của người hay của lợn? Máu và dịch nhầy trên ruột vẫn chưa khô, rõ ràng là rơi ở đây chưa được bao lâu, núi non hoang vắng tại sao lại có người đến đây vứt đồ? Rơi trên đất là ruột, vậy thì rơi trong bụi cỏ là cái gì…
Tò mò hại chết mèo, mang theo đủ loại câu hỏi, Điền Thần Ngật không kiểm soát được chân mình, đi về phía bụi cỏ bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play