Phó Dịch Vinh nhanh chóng rời đi, trong tiếng cảm ơn không ngớt của Trình Phàm và Trần Tâm Phương, anh đưa họ lên xe cảnh sát.
Lục Thính An vì buổi tối đã ngủ hơn hai tiếng nên cũng không vội về nhà ngay. Cậu ở lại sở cảnh sát thêm nửa tiếng, đợi đến khi Tổ Giám định Kỹ thuật Hình sự trình lên tất cả bằng chứng rồi mới tiến hành lưu trữ hồ sơ.
Gần bốn giờ sáng, Cố Ứng Châu mới đưa Lục Thính An về, lúc đến nhà họ Lục đã gần bốn rưỡi.
Trước khi xuống xe, Cố Ứng Châu chủ động nói: “Buổi sáng không cần đi làm đúng giờ, ngủ thêm chút nữa đi, bên thanh tra tôi sẽ xin nghỉ phép cho cậu.”
Tay Lục Thính An đang tháo dây an toàn khựng lại, gật đầu: “Cảm ơn.”
Giờ làm việc ở sở cảnh sát khá linh hoạt, bởi vì khi có vụ án, Tổ trọng án đa số phải tăng ca đến khuya, lãnh đạo cấp trên cũng không yêu cầu cứng nhắc họ phải đi làm đúng giờ.
Nghe nói nhiều năm trước có một cảnh sát rất ưu tú đã đột tử vì làm việc quá sức ngay tại vị trí công tác, từ đó lãnh đạo rất chú trọng đến vấn đề nghỉ ngơi của cảnh sát, những cảnh sát thức trắng nhiều ngày sẽ bị bắt buộc về phòng ngủ nghỉ ngơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play