Cái tên này Phó Chước bảo là nhờ một "cao nhân" đặt giúp.
Nhưng không biết vị cao nhân đó là ai, anh ta thực sự không hứng thú với cái tên này chút nào.
Nhưng thấy Phó Chước có vẻ rất coi trọng, mà tên này cũng không quá khó nhớ, Tống Thù cũng không ý kiến gì thêm.
Cố Yến Bạch cũng không nhịn được phì cười.
Nếu người ngoài không biết, e là sẽ tưởng quán này chuyên dùng dầu mù tạt để nấu ăn mất.
"Tôi nghĩ kỹ rồi."
Phó Chước nói với ánh mắt sáng rực: "Ngay lối vào nhà hàng tôi sẽ đặt một tấm bình phong gỗ, trên đó có một câu đối: "Sinh như giới tử, tâm tàng Tu Di". Thế nào, có chất không?" (*)

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play