Vương Minh Nhân chau mày. Theo hắn biết thì bị nhốt ở nơi tuyệt linh, chỉ có nước chờ chết.
Hắn hiện tại không thể dùng pháp lực, dù đụng tới dã thú hình thể lớn một chút, hắn cũng không phải đối thủ, dù sao hắn hiện tại là nhục thể phàm thai, đừng nói pháp lực, ngay cả thần thức cũng không cách nào vận dụng, chính là một phàm nhân bình thường.
Hắn nhìn về phía Hoàng Phú Quý với ánh mắt cảnh giác, Hoàng Phú Quý là tán tu, còn có ám khí trong tay, nếu thật sự đánh nhau, hắn khẳng định không phải đối thủ của Hoàng Phú Quý.
Tâm đề phòng người không thể không có, tuy nói Hoàng Phú Quý là có tiếng tham sống sợ chết, ai cũng không dám đảm bảo hắn có thể nổi điên hay không, trên đời có chính nhân quân tử, cũng có ngụy quân tử ra vẻ đạo mạo.
"Ở nơi tuyệt linh, không cách nào sử dụng pháp lực, chỉ có thằng ngu mới có thể giết chết đồng bạn, ta cũng không ngốc như vậy, có người nói chuyện cũng tốt, ngươi không bị cấm chế vây khốn hai mươi năm, không biết loại cảm giác này, không thể tu luyện, lại không ai nói chuyện với ngươi, người sẽ phát điên đó."
Hoàng Phú Quý nói đầy ẩn ý, cất bước đi về phía trước.
"Hoàng đạo hữu, ngươi đi đâu vậy?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT