Tôn đại nương vừa nhìn thấy nàng, da đầu đã trở nên tê rần: "Ngươi, ngươi muốn làm gì, ngươi hại chúng ta thảm như thế này còn chưa đủ hay sao mà còn muốn giết ta diệt khẩu nữa, không được, còn có công bằng hay không..."
Tô Oanh mất kiên nhẫn nhíu mày: "Nhi tử của bà ở đâu?”
Tôn đại nương nghe vậy lập tức trở nên cảnh giác: "Ngươi muốn làm gì? Nhi tử của ta đã sắp không qua khỏi rồi, ngươi còn muốn làm gì nó?”
"Nếu không muốn hắn ta chết thì mau dẫn ta đi xem."
“Ngươi, ngươi đừng có giả mù sa mưa ở chỗ này, ta không tin ngươi lại tốt bụng như vậy." Vẻ mặt của Tôn đại nương hiện rõ vẻ không tin, bà ta không tin Tô Oanh biết y thuật cứu người, bà ta tới chỉ vì muốn đồ ăn nước uống mà thôi, có đồ ăn nước uống thì cho dù nhi tử của bà ta có chết thì ít nhất bà ta vẫn còn một chút đường sống.
Vẻ mặt Tô Oanh trở nên lạnh lùng, chỉ vào chân Tiêu Tẫn: "Hai chân này nếu không có ta thì đã sớm thối rữa chỉ còn lại xương không rồi, dù sao bà cũng nói nhi tử của bà sắp không qua khỏi, thay vì trơ mắt nhìn hắn ta chết thì không bằng chữa ngựa chết thành ngựa sống, để ta khám cho hắn ta xem thế nào, có lẽ hắn ta còn một tia hy vọng.”
Tôn đại nương còn muốn từ chối thì có một nữ tử gầy yếu chạy tới nói: "Nãi nãi, cứ để cho nàng xem qua cho cha đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT