“Cảnh tượng thế này, cũng không biết là ai ngốc đến vậy, còn mang theo nhiều lương thực như vậy chạy ra ngoài.” Không phải họ không có lòng trắc ẩn, nhưng vào lúc này, có thể giữ được mạng sống đã là điều may mắn nhất rồi.
“Cái đó, hình như là đoàn xe của Trương gia.” Trương Thúy Nương nhìn chiếc xe ngựa đi phía trước, nói.
“Trương gia? Ngươi nhận ra sao?”
Trương Thúy Nương gật đầu: “Trước đây ta có một người bạn thân, gả vào Trương gia ở huyện Hạ Lâm dưới thành Vân Thủy, có thể bây giờ đang chạy nạn.” Chỉ là không ngờ lại bị cướp.
Những tù nhân và dân chạy nạn không bỏ qua một chiếc xe ngựa nào, lúc bọn họ lao đến chiếc xe ngựa đầu tiên, vừa vén rèm lên đã thấy khuôn mặt hoảng sợ của nữ tử: “Không, đừng lên đây, cầu xin các ngươi, trên xe của bọn ta chẳng có gì đâu...”
Nhưng những người đó nào nghe lọt tai, bọn họ dứt khoát lôi người ra khỏi xe, rồi trèo lên xe lục lọi.
“Oa, nương, con sợ quá...” Một đứa trẻ bị ném xuống đất sợ hãi khóc lớn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT