Những nam nhân cao lớn phát hiện đồng bọn đã khiêng đi được không ít lương khô thì không ham chiến nữa.
“Rút!”
Đám nam nhân cao lớn dữ tợn ban đầu, giờ đây đi ra ngoài như thủy triều rút.
Lý Đạt muốn đuổi theo, nhưng nhìn đồng liêu nằm la liệt dưới đất, người chết người bị thương, chỉ có thể nghiến răng từ bỏ: “Lũ chó săn này, sớm muộn gì ta cũng bắt hết chúng nó, đem chiên trong vạc dầu!”
Tô Oanh cũng không đuổi theo, nàng không yên tâm già yếu trẻ nhỏ bệnh tật trong đoàn, sợ họ trở thành mục tiêu cướp bóc.
Nàng nhìn đống lương khô được quan sai cất giữ, giờ chỉ còn lại một bao duy nhất. Lượng lương khô ít ỏi này, dù chia thành bốn phần thì vẫn chẳng đủ. Tô Oanh thầm tính toán: đợi khi không ai chú ý, nàng sẽ cất các túi hành lý của mình vào không gian trữ vật để tránh bị người khác cướp đoạt.
“Thủ lĩnh, giờ phải làm sao? Chỉ còn chừng này thôi.” Một quan sai nhìn bao lương khô duy nhất còn lại mà bật khóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play