Tô Oanh sửng sốt, nhìn vẻ mặt tội nghiệp đầy nước mắt của đứa bé, nàng hoàn toàn không còn tâm trạng vui mừng vì có được miếng thịt lớn nữa.
“Không bị thương, những vết trên mặt này toàn là máu hổ thôi.” Tô Oanh lau mặt, lúc này mới nhận ra mặt mình bết dính, ngay cả chính nàng cũng không chịu nổi.
Tiêu Tẫn khẽ nhíu mày: “Tránh xa bọn trẻ ra.” Giọng nói lạnh lùng lộ rõ vẻ không vui.
Tô Oanh nhìn đứa trẻ, không thèm so đo với hắn, nàng nhét miếng thịt vào tay Giang Dương, xoay người đi tìm nước để rửa mặt.
Không xa chỗ họ dừng chân có một con suối nhỏ. Tô Oanh ngồi xổm bên bờ suối, rửa sạch mặt, khi chạm vào mái tóc đang bết dính của mình, ngửi thấy mùi mồ hôi khó chịu trên cơ thể, nàng không kìm được mà nhảy xuống suối, thỏa sức tắm gội, tiện tay giặt luôn y phục trên người.
Sau khi lên bờ, nàng vào không gian trữ vật, dùng máy sấy khô cơ thể và y phục rồi mới trở về bãi đất bằng.
Lúc này trời đã tờ mờ sáng, đám tù nhân trong đội đều được chia một miếng thịt, ngồi ăn ngấu nghiến cùng lương khô.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play