Tokoyo no Kuni, vùng đất vĩnh hằng được tương truyền nằm ở bên kia biển Thường Dạ, là miền đất lý tưởng nơi vạn vật không già không chết, vô ưu vô lo.
Vọng Ngưng Thanh từng đặt chân đến âm tào địa phủ Hoa Hạ, nhưng chưa từng đến Vong Xuyên của xứ người. Thế nhưng, cái chết vốn luôn công bằng với nhân thế, cho nên giữa hai nơi vẫn có đôi phần tương tự.
Trời đất Tokoyo no Kuni nhuốm sắc hoàng hôn đặc trưng của giờ khắc quỷ mị, những tầng mây đủ sắc độ bị kéo căng thành từng dải mỏng, xoáy tròn thành vòng xoắn, quấn vào nhau hướng về phía trung tâm.
Vọng Ngưng Thanh lội qua dòng nước cao đến bắp chân, từng bước chập chững tiến về phía trước, mắt cá chân được băng bó vẫn âm ỉ nhói đau.
Hai bên bờ là những tầng mây mù giăng lối, lờ mờ thấp thoáng những hàng cây trĩu hoa sum suê. Trên mặt nước vài cánh hoa rơi nhạt nhòa như sương trắng trôi lác đác, tất cả đều mang sắc màu mờ ảo, thanh thoát.
“Quay về đi —” Một giọng nói vang lên bên tai nàng, khi gần khi xa, lúc nam lúc nữ, “Kẻ sống không nên bước vào cõi của người chết, quay về đi —”
Lời nói ấy vừa dứt, tiếng chuông trầm đục vang vọng trong tâm trí, âm hưởng nặng nề tựa hồ cuốn trôi thần trí, khiến người ta không kìm được mà muốn nghe theo mệnh lệnh ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play