Vọng Ngưng Thanh hoàn toàn không biết, những màn trổ tài của mình lại vô tình đẩy Shirakawa Ayako vào tình cảnh khốn cùng.
Mà với thân thể phàm tục này, bản thân Aoko dĩ nhiên cũng chẳng phát hiện được rằng cứ mỗi lần nàng học lễ nghi, là trong phòng bên cạnh lại lặng lẽ xuất hiện thêm một tấm bình phong.
Vọng Ngưng Thanh đánh giá quá cao khí vận chi tử vẫn cần mẫn học tập, coi cái gọi là “bốn năm phần phong thái của chủ nhân Vân Cung” như là một đối thủ giả định, chỉ sợ nếu mình lơ là một chút thì vận mệnh sẽ lệch khỏi quỹ đạo vốn có.
Chiếc quạt vẽ họa tiết hoa cỏ và đom đóm từ từ được mở ra, khéo léo che đi nửa khuôn mặt trang điểm đơn sơ kia. Dẫu chẳng điểm phấn tô son, nhưng đôi mày, ánh mắt vẫn tựa như nét mực nhòe loang, dịu dàng đoan trang, thanh lệ đến mức không gì sánh được.
Khác với những tiểu thư quý tộc thời nay thích nhuộm răng đen, vẽ chân mày sắc nhọn, ngũ quan của thiếu nữ này vốn đã quá mức tinh tế. Lông mày cong cong, đôi môi xinh, tựa như làn sương mỏng trong buổi sáng mùa đông, đẹp đẽ đến nỗi khiến người nhìn cũng phải xót xa.
Khi nàng cầm chiếc quạt họa, nhẹ nhàng múa một khúc, ngay cả nữ quan khắt khe nhất cũng không kìm được mà nín thở ngắm nhìn.
“Aoko-dono, thật sự quá mức xinh đẹp. Ngài luôn khiến ta nhớ đến đỉnh núi trắng mờ khi xuân rạng, cơn mưa bụi nhẹ rơi vào buổi sớm hay bông tuyết sáu cánh tung bay khi tuyết còn chưa dày.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT