Chính đường Tạ gia Du Lâm, trời nhá nhem tối, chim mỏi bay về tổ, những dãy đèn lồng đã được thắp sáng dưới mái hiên cong.
Bên trong chính đường, không khí nặng nề khó thở yên tĩnh đến nghe rõ được cả tiếng kim rơi xuống đất.
Tạ Chiêu Ninh ngẩng đầu nhìn tấm biển đề bốn chữ "Duy Thiện Đức Hinh", nhớ lại lần trước bị gọi vào chính đường nghe trách phạt, khi ấy nàng vẫn còn mang tiếng xấu đầy mình, chẳng thể biện minh.
Ánh mắt nàng dần hạ xuống, dừng lại trên Tưởng di nương và Tạ Uyển Ninh đang đứng ở giữa, thấy sắc mặt bọn họ rất tệ thì khóe môi khẽ cong lên. Sau đó nàng hướng mắt về phía phụ thân Tạ Huyên, sắc mặt ông tối sầm lạnh băng, giận đến gân xanh nổi rõ trên mu bàn tay.
Sao Tạ Huyên lại không giận được!
Triều đại này không coi thường thương nhân, hiệu thuốc Tạ thị danh tiếng vang dội khắp Biện Kinh, là sản nghiệp lớn của Tạ gia mà cũng nhờ đó Tạ gia có vị thế riêng so với các thế gia khác. Dù hiệu thuốc Tạ thị do phụ thân ông sáng lập, nhưng nhờ Khương thị mà mới phát triển lớn mạnh như bây giờ, từ trước đến nay chưa từng xảy ra sai sót nào vì vậy mà tạo dựng được danh tiếng lâu dài. Vậy mà hôm nay, hiệu thuốc Tạ thị lại gửi thuốc hỏng ra biên cương, suýt chút nữa gây ra họa lớn liên lụy đến cơ nghiệp trăm năm của Tạ gia! Tưởng thị chưa rõ đầu đuôi đã xúi ông ngăn Chiêu Ninh chặn thuốc, kết quả là thuốc thật sự có vấn đề, bá phụ cũng nhìn thấy khiến Tạ gia vô cùng mất mặt !
Tạ Huyên cố nén giận, cuối cùng cũng lên tiếng: “Tưởng thị, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra với mớ thuốc này? Nàng mau giải thích rõ ràng cho ta nghe!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT