Khương Thiến nhanh chóng mang cung nhỏ thường dùng tới, còn kèm theo vài mũi tên lông vũ làm bằng trúc.
Tạ Chiêu Ninh nhìn thoáng qua, ngoại tổ phụ đúng là con nhà võ, cung dành cho biểu tỷ luyện tập cũng là loại cung tốt được làm bằng sừng bò, đánh bóng sáng loáng, thân cung vẫn còn vết tích thời gian. Nàng nhẹ nhàng dùng tay kéo thử, dây cung đàn hồi tối đa, chắc hẳn được bảo dưỡng cẩn thận. Đúng là thứ nàng đang cần!
Khi vừa chạm vào cung tên, nàng không chỉ cảm thấy mình như trở lại sa mạc Tây Bắc cát bay mù mịt mà còn cảm thấy tràn đầy dũng khí.
Khương Nguyên thấy nàng quen dùng cung tên thì tò mò hỏi: "Chiêu Chiêu đã từng học rồi à?"
Nàng không chỉ từng học mà lúc ở phủ Tây Bình còn được đại cữu cữu dẫn đi săn thỏ và linh dương. Dù lực bắn cung của nàng không thể sánh bằng nam giới nhưng nàng bắn rất chính xác, có thể cưỡi ngựa săn bắn, lần nào cũng mang về cả xâu thỏ hoang thật dài.
Giờ là lúc cấp bách, đám người đó ngày càng áp sát, không phải là lúc buôn chuyện. Tạ Chiêu Ninh nói với Khương Nguyên: "Biểu tỷ, sợ không kịp nữa rồi đưa bình dầu cho muội!" Lúc này, đám người Khương Nguyên không còn hỏi Tạ Chiêu Ninh muốn làm gì nữa mà chỉ làm theo lời nàng.
Khương Thiến tới gần, đưa bình dầu. Tạ Chiêu Ninh dùng thước dây may vá, quấn lên đầu mũi tên rồi đổ dầu. Hành động này của nàng càng khiến mọi người ngơ ngác. Rốt cuộc nàng định làm gì? Nàng nghiêm túc nói với hai biểu tỷ và đám người hầu: "Mọi người hãy nghe ta, bọn họ sắp phá cửa xông vào rồi. Mọi người không được chống cự, quan trọng nhất là giữ được mạng sống!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT