Sáng hôm sau, Tạ Chiêu Ninh tỉnh dậy trên giường Thịnh thị, trang điểm cùng đại cữu mẫu rồi đi tới ảnh bích của Khương gia, chờ mọi người cùng lên đường đến Tam Thánh tự.
Tạ Chiêu Ninh cũng gặp được nhị cữu cữu và nhị cữu mẫu mà hôm qua nàng chưa kịp gặp.
Nhị cữu cữu có diện mạo khá giống đại cữu cữu, nhưng vì làm ăn nhiều năm, đắm mình trong tiệc tùng rượu chè nên trông béo hơn, nhìn còn lớn tuổi hơn đại cữu cữu, ông ấy cười chào nàng. Tạ Chiêu Ninh nhìn ông ấy, cảm giác thân thiết như thấy đại cữu cữu của mình, nên mỉm cười, cúi người hành lễ.
Nhị cữu mẫu Liễu thị, là một thiếu phụ dịu dàng ít nói, xuất thân không cao, ăn nói nhỏ nhẹ lại còn nhút nhát, sau khi nhận lễ của Tạ Chiêu Ninh thì không nói gì thêm.
Thịnh thị thì thầm vào tai Tạ Chiêu Ninh: "... Đã bao nhiêu năm rồi nhưng nhị cữu mẫu của con vẫn khô như ngói, chẳng hó hé gì."
Thịnh thị nhớ tới lúc mình mới về, bà ấy muốn kéo Liễu thị tâm sự thật lâu, ôn lại những kỷ niệm trong những năm tháng xa nhà, cùng chị em dâu mừng mừng tủi tủi sau một thời gian dài xa cách. Nhưng Liễu thị chỉ biết đỏ bừng mặt, không ngừng lặp lại những từ "vất vả" và "khó khăn", khiến Thịnh thị chán chả buồn nói.
Tạ Chiêu Ninh nhìn vẻ mặt bực bội của bà ấy thì bật cười.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT