Chiêu Ninh dẫn theo Hồng Loa đi về phía hậu viện, vì mới dọn đến đây hôm qua nên nàng vẫn chưa đi dạo một vòng viện này, giờ chỉ muốn thong thả thưởng thức cảnh thu.
Hai chủ tớ đi dọc con đường rải đá tới vườn hoa phía sau chính đường, ở đó có một hồ nước nhỏ dẫn nước suối chảy vào. Trời xanh biêng biếc, ánh nắng chan hòa, mặt hồ soi bóng vòm trời xanh như ngọc, bốn phía trồng những rặng liễu, tơ liễu rủ xuống chạm vào mặt nước như ngàn sợi tơ vàng. Tạ Chiêu Ninh thong thả bước dọc hành lang gấp khúc bên hồ, ngắm cảnh đẹp chợt thấy lòng mình dịu lại, mọi phiền muộn vừa rồi như bị gió thổi tan.
Hồng Loa thở dài nói: "Nương tử, cảnh này không những đẹp hơn phủ cũ mà còn đẹp hơn Tạ gia Đông Tú nữa! Người bày trí thật đẹp." Nàng ta tò mò hỏi: "Nương tử học được lúc nào vậy?"
Phụ thân giao cho Chiêu Ninh trông nom việc sửa sang đình viện, cảnh vật ở đây  do nàng vẽ bản thiết kế, thuê thợ kiến tạo.
Chiêu Ninh nghe hỏi thì dõi mắt nhìn hồ nước đằng xa. Nàng bị giam cầm một thời gian dài, ngoài việc giặt giũ thì cũng không có việc gì làm đành lấy việc chuyển dời cây cỏ trong viện làm vui, dần dần có kinh nghiệm trang trí sân vườn. Triệu Cẩn cũng không cấm đoán, miễn là nàng đừng bỏ trốn thì muốn làm gì cũng được. Có lẽ hắn ta cho rằng chỉ cần nàng còn sống là đã chịu đủ khổ sở.
Nghĩ tới đến chuyện đó nàng lại nhớ đến vị nhiếp chính vương tàn nhẫn vô tình Triệu Cẩn... rồi nhớ chuyện thảm sát cả thôn mà Vương Khởi Lan vừa nhắc đến, dù có phần khoa trương nhưng Triệu Cẩn đúng là người tàn nhẫn, nghe nói hắn ta chỉ nghe lệnh quân thượng, không ai kiểm soát được hắn ta.
Hắn ta đến Tạ gia làm gì? Chiêu Ninh không tin một người được quân thượng trọng dụng như hắn ta lại vô cớ đến đây chỉ để ăn tiệc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play