Chuyện đời thường là vậy, càng sợ cái gì thì cái đó lại càng đến.
Buổi trưa, Trinh Nương đang giặt quần áo thì Triệu thị và Đỗ thị vội vã từ bên ngoài trở về.
“Mẹ, mẹ về rồi ư?” Trinh Nương đứng dậy chào hỏi, cả buổi sáng mẫu thân và đại tẩu đều sang nhà Cửu thúc công giúp đỡ.
“Không về thì ở lại đó làm gì, ở lại đó chịu ấm ức à?” Triệu thị mặt mày cau có, hậm hực nói, bát phòng bọn họ rõ ràng là nhiệt tình mà người ta lại lạnh nhạt.
Nói xong, Triệu thị quay người bước vào nhà, còn mạnh tay đóng sầm cửa lại.
“Đại tẩu, mẹ làm sao vậy?” Trinh Nương hỏi.
“Thì là cửu thúc bà……” Đỗ thị cũng có chút bực bội lắc đầu: “Chúng ta tốt bụng đến giúp đỡ, nhưng cửu thúc bà cứ làm mặt cau có khó chịu. Chuyện này coi như xong đi, dù sao quan hệ hai nhà cũng thế này rồi, chúng ta đến giúp cũng chỉ là chút tấm lòng của bát phòng thôi. Nhưng cửu thúc bà lại ăn nói lung tung, nói chúng ta đến giúp là giả dối, mèo khóc chuột giả từ bi. Tính khí của mẹ thế nào muội biết rồi đấy, bà ấy làm sao chịu được? Nhưng tình hình này, chúng ta cũng không thể cãi nhau với cửu thúc bà được, chỉ đành cáo từ về trước. Nếu không, chẳng phải để người khác chê cười sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play