“Miệng lưỡi sắc bén.” La Văn Khiêm hừ lạnh một tiếng, sau đó vuốt vạt áo, nghiêng cả người dựa vào cây, mặt quay vào trong, không để ý đến ai nữa.
Trinh Nương xoa xoa mũi, cũng quay mặt đi, tiếp tục bán mực của mình, chẳng thèm quan tâm.
“Trinh Nương, nàng bán mực thế nào rồi?” Đúng lúc này, Điền Bổn Xương bước đến, vừa xem mực của Trinh Nương vừa mỉm cười hỏi.
“Tạm được, tàng tàng bậc trung, đủ ăn qua ngày thôi.” Trinh Nương nhàn nhạt đáp. Với người này, nàng càng không muốn nói chuyện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play