Vài ngày sau, Tôn Đại Hà bị giải đến mỏ đá Tùng Giang, còn Tôn đại lang sau khi bị đeo gông diễu phố thì được thả về nhà, sau đó dẫn cả nhà đến làm việc cho Mặc phường Điền gia.
Chớp mắt đã sang xuân.
Mùa xuân ấm áp hoa nở, ngay cả nơi u ám như ngõ cửa thành này cũng có vài tia xuân chiếu rọi vào, thêm chút sinh khí.
Năm mới, sự kiện lớn nhất đối với ngành mực Huy Châu chính là cuộc tranh cử Cống mực.
“Còn gì để nói nữa chứ, bây giờ ở phủ Huy Châu này ai mà chẳng biết, bệnh của Ngôn tiểu thư là do mực dược của Trinh Nương chữa khỏi. Chưa nói đến những cái khác, chỉ riêng sự kỳ diệu của mực dược này, cộng thêm danh tiếng bao đời của Lý mực, thì Cống mực năm nay không ai khác ngoài Lý gia cả. Điền gia đúng là mơ mộng hão huyền, mới bước chân vào ngành mực mà đã dám tuyên bố muốn giành lấy suất Cống mực, không sợ da trâu nổ tung hay sao. Bây giờ ở Huy Châu này có thể cạnh tranh với Lý gia chỉ có Trình gia mà thôi.”
Triệu thị ôm một khuôn mực lớn đã ép xong đặt ở nơi râm mát trong sân phơi khô, vừa làm vừa trò chuyện với Trịnh thị đang giặt quần áo bên cạnh. Nhắc đến Điền gia, bà khinh thường ra mặt. Tóm lại, kể từ sau vụ hủy hôn, mối bất hòa giữa hai nhà Điền - Lý ngày càng sâu sắc.
Nên khi nhắc đến Điền gia, giọng điệu Triệu thị chẳng mấy tốt đẹp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play