“Tiểu Hy Nhi, nhóc giỏi quá!”
Chung Huyền đã sống mấy trăm năm nhưng đây lại là lần đầu tiên hắn thấy thiên phú cực kỳ hiếm có này. Hắn khó giữ được vẻ chững chạc của mình, kích động ôm lấy Vu Hy rồi xoay nàng tại chỗ mấy vòng.
Có loại thiên phú này, Tiểu Hy Nhi nhất định có thể ở lại!
Vu Hy còn chưa hiểu rõ tình hình lúc này, nàng chưa từng nghe qua Nhật Nguyệt Linh căn.
Nhưng thấy Chung Huyền vui vẻ như vậy, nàng cũng cười theo. Ngay cả chiếc đuôi tròn mềm mại của nàng cũng vểnh lên.
“Chẳng ra thể thống gì.”
Ngay sau đó, một giọng nói trong trẻo, lạnh lùng vang lên. Không khí lập tức trở nên ngưng trệ, tiếp đó là một tiếng rên nặng nề.
Chung Huyền ho khan rồi phun ra một ngụm máu, hắn bị Lạc Thuần Hy đánh xuống đất, làm sao cũng không thoát khỏi đó được, thậm chí nền sàn đá xanh cũng nứt ra vô số vết nứt dữ tợn.
Mà Lạc Thuần Hy thì nhẹ nhàng đón lấy Vu Hy đang bay lơ lửng giữa không trung rồi đặt nàng xuống đất.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT