Khi Thành chủ Hà Châu thành Tôn Quân Hạo đuổi theo ra đến nơi thì chỉ nhìn thấy bóng dáng Chung Huyền biến mất từ xa.
Ông ấy dừng chân, nhìn khoảng không vô tận phía xa rất lâu rồi cuối cùng chỉ thở dài một hơi.
"Cha, hai vị ân nhân đi rồi ạ?"
Hài tử duy nhất của ông ấy cũng đuổi theo tới, vẻ mặt đầy tiếc nuối: "Là lỗi của con, đáng lẽ con nên cố gắng giữ họ lại. Họ có ơn với chúng ta, thế mà chúng ta lại... Chúng ta có nên lập bia trường sinh cho họ không ạ?"
Từ xưa, nơi này đã có tục lệ lập bia trường sinh cho những người đại trí đại thiện, để hậu thế kính ngưỡng.
Tôn Quân Hạo lại thở dài lần nữa: "Không được, con đi truyền lời xuống, từ nay về sau không ai trong số chúng ta được nhắc tới họ nữa, chỉ có thể ghi nhớ ân tình này trong lòng, ai dám nhắc tới thì lập tức đuổi ra khỏi Hà Châu thành này."
"Vì sao lại vậy ạ?"
"Con nghĩ xem tại sao họ lại vội vàng rời đi như vậy? Bởi vì họ là Ma tộc! Trước đây Tây Dục châu có liên quan đến Ma tộc, sau khi bị Tiên môn xét xử thì đến nay dân số vẫn chưa khôi phục lại bằng một nửa trước kia!"
Trong giọng nói lạnh lùng của Tôn Quân Hạo xen lẫn những cảm xúc khó nói. Ông ấy nhìn hài tử đang run rẩy của mình mà không khỏi nhắm mắt lại dặn dò:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT