Bạch Bất Ngữ không biết Hạ Trúc Khanh có cảm nhận được điều gì không.
Thường thì những buổi tiệc tối từ thiện không quan trọng như thế này, nếu Bạch Bất Ngữ không tham gia, có lẽ ngài Hạ sẽ giống như những kỳ thủ chuyên nghiệp kia chạy đến bên bàn cờ nói này nói nọ – tuy ngài Hạ không thích mở lời, nhưng ít nhất cũng sẽ ngồi đó lắng nghe nghiêm túc.
Nhưng ngài Hạ trong bữa tiệc tối này lại có chút khác biệt.
Khi hai cậu nhóc đang thảo luận xem trong thùng rác có trẻ con hay không, thảo luận xem nạp tiền điện thoại rốt cuộc có tặng kèm em gái hay không, không biết ngài Hạ từ đâu lấy ra một bàn cờ và một cuốn kỳ phổ.
Thế là đôi mắt của cậu nhóc Hạ Kỳ như thể biến thành hoa hướng dương, ánh mắt hoàn toàn dán chặt vào cuốn kỳ phổ, làm thế nào cũng không rời mắt ra được!
"A…!!" Cậu nhóc nhận ra cuốn kỳ phổ cậu đã hỏi xin bố ruột rất nhiều lần, nhưng bố ruột thế nào cũng không chịu cho cậu mượn! Cuốn kỳ phổ đó trông cứ như đang phát sáng lấp lánh vậy, còn hấp dẫn hơn cả máy chơi game hay đồ ăn vặt!
Đối với đứa trẻ ở độ tuổi của Hạ Kỳ mà nói, sở thích này cũng xem như hiếm có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play