Tuy Hạ Trúc Khanh có hơi ít nói, nhưng anh cũng từng có thời trẻ trung ngô nghê, hơn nữa lại rất rõ ràng mình muốn gì. Thời trẻ thực ra anh là kiểu người tay chân nhanh hơn não.
Cho nên năm đó, khi Hạ Trúc Khanh cùng bạn chơi cờ bày bàn bên hồ của Đại học Vân Hà, anh nhìn thấy một cô gái mặc áo trắng đứng bên hồ, gió sớm thổi nhẹ, mái tóc đen dài khẽ bay.
Tuy đối phương có một khuôn mặt nghiêng thanh tú, nhưng điều Hạ Trúc Khanh chú ý lúc đó…
Có lẽ là cảm giác đối phương như sắp rời khỏi thế giới này ngay giây tiếp theo, còn mặt hồ gợn sóng lăn tăn kia lại như cánh cổng dẫn đến một thế giới khác.
Giây phút đó, Hạ Trúc Khanh liền đứng bật dậy, lao đến kéo ngã “cô gái” đang hơi nghiêng người về phía trước xuống bãi cỏ ven hồ, cảm giác duy nhất của anh lúc đó là đối phương có thể muốn nhảy xuống hồ!
Nhưng giây tiếp theo, Hạ Trúc Khanh lại nhìn thấy vẻ mặt hơi kinh ngạc của đối phương.
Là anh hiểu lầm sao? Đối phương không hề muốn nhảy hồ?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT