“Diêm Vương rời khỏi Địa Phủ từ khi nào?” Hình bóng đầu tiên xuất hiện trong đầu Bạch Bất Ngữ là Hạ Trúc Khanh. Nếu Diêm Vương rời khỏi Địa Phủ từ ba mươi năm trước, cô không tránh khỏi việc sẽ nghi ngờ…
“Chắc là bảy năm trước nhỉ? Chính là sau khi ngài đến thế giới loài người không lâu, Diêm Vương đại nhân đã rời khỏi Địa Phủ rồi.”
Trí tưởng tượng của Bạch Bất Ngữ còn chưa kết thúc, lời nói của Tạ Tất An đã kéo cô trở lại thế giới thực. Nếu vị Diêm Vương đó bảy năm trước vẫn còn ở Địa Phủ, thì chắc hẳn không liên quan gì đến những người cô quen biết bên cạnh rồi.
Điều này khiến Bạch Bất Ngữ không khỏi thở phào nhẹ nhõm.
“Cũng chính vì thời gian hai vị rời đi gần như tương đồng, nên mới khiến một số kẻ có ý đồ xấu hoặc mang ác ý liên kết hai chuyện lại với nhau.” Tạ Tất An cũng thở dài ở đầu dây bên kia.
“Còn gì nữa? Không phải anh nói việc Diêm Vương rời đi có liên quan đến tôi sao?” Bạch Bất Ngữ đâu có quên lời Tạ Tất An nói trước đó.
“Thực ra… chuyện lúc đó có liên quan đến hai anh em chúng tôi và hai món chí bảo Sổ Sinh Tử, Bút Phán Quan.” Tạ Tất An như thể đang sắp xếp lại ngôn từ, im lặng một lát rồi mới tiếp tục nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT