Tơ Hồng không biết anh đang nổi điên gì, dỗi hờn gọi tên Giang Bỉnh Xuyên mấy tiếng, vẻ mặt người đàn ông trước mắt dường như càng thêm khó coi.
Đáp lại cậu là cách anh đối xử càng thêm trơ tráo.
Tựa như muốn nhai nát cả người cậu, nghiền vụn ra, rồi từ từ hòa tan vào huyết mạch của mình.
Tơ Hồng vùi mặt vào chiếc chăn mềm mại và lộn xộn xung quanh, nửa khuôn mặt bị che khuất, chỉ để lộ đôi môi bị cắn đến đỏ mọng và chiếc cằm nhỏ nhắn.
Chiếc cổ ngẩng cao rịn ra những giọt mồ hôi li ti trong suốt, làm ướt bết những lọn tóc mai, dán chặt lên làn da trắng tựa men sứ.
Giang Ngôn Khanh cúi đầu, đôi môi mỏng áp lên gáy trắng nõn của Tơ Hồng, liếm đi những giọt mồ hôi li ti ấy, tựa như con rắn nước trườn lượn, chậm rãi lướt qua, để lại một chuỗi dấu hôn chi chít.
Anh vừa định men theo gáy xuống, lướt đến đốt sống và xương bả vai nhấp nhô tựa dòng nước, thì ngoài cửa vang lên tiếng động nhỏ, mỗi lúc một gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT