Ông bầu im lặng một hồi lâu, người cha già không giỏi ăn nói cuối cùng cũng nặn ra được một câu: “Ở lại dùng bữa cơm không? Ta bảo nhà bếp làm thêm mấy món nữa.”
Mời dùng bữa có lẽ là cách mà bậc làm cha làm mẹ nào cũng dùng để cho nhau một lối xuống nước.
Tơ Hồng cũng hiếm khi ra ngoài một chuyến, nên cậu đồng ý.
Trong lúc chờ cơm ăn, cậu ra khán đài tầng hai bên ngoài, cùng các vị khách xem kịch. Trên bàn đặt một ấm trà hoa và ít mứt khô.
Tơ Hồng thỉnh thoảng lại bỏ một viên vào miệng, tay chống cằm, chân đung đưa. Viên mứt tròn vo cứ xoay tới xoay lui trong khoang miệng, khiến gò má trắng như tuyết của cậu khẽ phồng lên một cách mơ hồ.
Ngắm nhìn hí lầu của nhà, trong lòng cậu dâng lên niềm tự hào y như thể “đây đều là giang sơn do chính tay Trẫm gầy dựng”.
Khách ở tầng một khi bước vào đều quen liếc qua bảng tiết mục của ngày hôm đó rồi mới quyết định ở lại hay rời đi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play