Nghe thấy tiếng gọi từ bên ngoài, Tơ Hồng quay đầu lại, vén rèm cửa lên rồi ngọt ngào gọi một tiếng: "Anh Trụ".
Bàn tay nhỏ nhắn trắng nõn của cậu vén tấm rèm hoa lên, cùng với đó là hình ảnh một nam sinh xinh đẹp thanh tú xuất hiện bên ngưỡng cửa. Mái tóc ngắn đen nhánh mềm mại dán vào vầng trán trắng mịn, đôi mắt đen láy long lanh.
Ánh nắng xuyên qua khe hở của tấm rèm, rơi xuống người cậu, phủ lên một lớp hào quang mờ ảo.
Khoảnh khắc ấy, cậu như một bức tranh tinh xảo, đứng lặng yên nơi đó, trở thành tâm điểm chú ý nhất trong khung cảnh này.
Mặt Trụ Tử đỏ bừng lên trong chốc lát.
Trước đây khi cùng chơi với nhau, tất cả mọi người đều đen như than, chỉ có Tơ Hồng là không bị rám nắng. Sau khi đi một chuyến vào thành phố trở về, cậu đã trắng như đậu hũ non vậy.
Vừa nghe nói Tơ Hồng về là cậu ta liền vội vã chạy từ đồng ruộng đến đây, ống quần vẫn còn dính đầy bùn đất, những giọt mồ hôi to bằng hạt đậu đọng trên trán.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT