Khi Tơ Hồng vừa tỉnh giấc, cậu vẫn còn đang ngái ngủ, mái tóc xù mì dựng đứng vài lọn, sau cơn say đêm qua đầu óc vẫn còn choáng váng mụ mị, trông cậu đặc biệt ngoan ngoãn, hoàn toàn không nhận ra bầu không khí trong ký túc xá có gì khác thường.
Hạ Thừa An liếc nhìn Lâm Lạc Thư.
Rõ ràng là chuyện hai người đánh nhau, hơn nữa Lâm Lạc Thư còn là người động thủ trước, nhưng nếu từ miệng hắn nói ra thì Tơ Hồng chắc chắn sẽ nghĩ rằng chỉ có một mình hắn gây sự vô cớ.
Tên này thật sự quá xảo quyệt.
Dù sao hôm qua hắn cũng đã đánh Lâm Lạc Thư thêm vài đấm, tính ra hắn cũng chẳng thiệt thòi gì.
Hạ Thừa An đành nhận luôn, dùng giọng điệu đáng thương tiến lại gần nói: "Ừm, hôm qua cậu ta rơi xuống mương, tôi tốt bụng đi cứu nên mới bị thương, bé cưng à, em thổi cho tôi một cái được không?"
Vừa nói hắn vừa ghé sát mặt lại, chỉ chỉ vào vết bầm tím trên gò má, chỉ có điều vết thương này trông không giống bị ngã, mà giống như bị đánh hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT