Cứ như vậy cả đêm, vốn tưởng người thua thê thảm nhất sẽ là Hồ Mao Mao, nhưng không ngờ y lại chiến thắng, lời tới mười lượng bạc, bởi vì rất vui vẻ nên Hồ Mao Mao hứa sẽ mua về thật nhiều xương cho Đại Hoàng.
Bạch Hổ thì trở thành người thua thê thảm nhất, chuyện này không thể trách người khác, gia hoả này luôn dựa vào thực lực của mình để đánh bài, chỉ cần nó cao hứng là muốn ra quân nào thì ra, không cần quan tâm sẽ thắng hay thua, bởi vì sau khi thua sạch tiền, nó sẽ đi moi tiền từ chỗ Lê Chân.
Sáng mùng một, trẻ con sôi nổi chạy tới từng nhà hàng xóm để chúc Tết, nhà Lê Chân cũng có không ít trẻ con ghé chơi, từ xa đã nghe thấy tiếng bọn họ ồn ào chạy tới. Điểm tâm mà Lê Chân mua và các loại đậu đều là những loại tốt nhất, hắn cũng tình nguyện mang những thứ này ra đãi khách, không được bao nhiêu nhà nguyện ý lấy mấy thứ này ra đãi khách như hắn đâu. Lê Chân không để bụng mấy chuyện này, chỉ cần có trẻ con tới chơi, thì sẽ cho bọn họ ăn ngon, khiến cho những đứa trẻ này hưng phấn đến mức không nỡ về.
Chơi một hồi, ăn điểm tâm no căng bụng, nhưng không có đứa nào có ý định về. Thấy trong nhà càng ngày càng nhiều người, Tiểu Thạch Đầu nhỏ giọng hỏi Thiết Trứng mà bé vừa mới làm quen, chuyện gì đang xảy ra, sao ai cũng đến nhà bé vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT