Kiều Đại ho vài tiếng, ra hiệu hai người đừng nói thẳng quá.
Kiều Quý Mục thu lại ánh mắt không vui, nói tiếp: "Không còn nhiều thời gian, lát nữa ăn cơm trưa xong, các con có thể xuất phát. Đường lên núi sau không dễ đi, nhưng con bé tư khá quen thuộc, có nó ở đó, các con sẽ không bị lạc đường."
Lão gõ gõ vào một cái hòm trên mặt bàn gỗ sơn đỏ.
Cái hòm đó trông có vẻ hơi cũ nát, lớp sơn bề mặt đã tróc quá nửa, loang lổ vô cùng, bên trên treo một cái khóa đồng đơn giản.
Cái hòm khá lớn, bên trong chắc chứa không ít đồ.
"Trong này có dụng cụ bốc xương, còn có một cuốn sổ tay, ghi lại một vài điều cần chú ý. Các con cứ làm theo nội dung ghi trên đó, bốc xương cốt vào trong hũ, niêm phong kỹ rồi mang về. Ai mang được đồ về trước mặt ta, ta sẽ thừa nhận người đó."
Kiều Đại liếc nhìn, tuy cái hòm lớn nhưng trông không giống đựng hũ, trừ khi cái hũ đó không lớn. Anh ta do dự nói: "Cái hũ cũng ở trong đó ạ?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT