Một mặt là do bom khá đắt.
Mặt khác, vẫn chưa chắc bên trong có phải là người hay không, nên tất nhiên không thể ném bom bừa bãi được, dù trạng thái tinh thần của năm người này trông không ổn cho lắm, quá kỳ quái.
Hai người họ chưa ra tay, người bên trong đã xông ra, nhưng người xông ra chỉ có Trịnh Thành Cương và Chúc Vân Phú, mấy người còn lại dùng tốc độ nhanh hơn và lực mạnh hơn tiếp tục cào cấu trên cửa, cho dù móng tay bật ra, da thịt trên tay bị ma sát đến mức đáng sợ, dường như họ cũng không cảm thấy đau đớn.
Tô Dao Minh lùi về sau một bước, Lão Dư xông lên, tóm lấy hai người đang lao tới trong hành lang chật hẹp cùng Thẩm Diệc.
Gương mặt Trịnh Thành Cương dữ tợn méo mó, miệng cười toe toét, tay cầm một con dao ăn, đâm thẳng vào cổ Thẩm Diệc, nhưng một luồng khí đen lập tức quấn lấy cánh tay nó, sau đó bắt đầu phát ra tiếng da thịt bị ăn mòn xèo xèo.
Sắc mặt Trịnh Thành Cương biến đổi, nó đột ngột lùi lại, không ngờ lại giống như thạch sùng đứt đuôi, khiến cánh tay bị Thẩm Diệc tóm lấy rơi ra.
Còn Lão Dư thì tóm lấy Chúc Vân Phú đang điên cuồng, cắn mạnh vào cổ nó!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play