777: "Chỉ là một cảm giác thôi, cứ cảm thấy có người ở phía sau, vừa quay đầu lại thì chẳng thấy ai, ban nãy tôi tan làm đi đường ban đêm, vừa đi vừa quay đầu, rợn cực."
Tô Dao Minh: "..."
Cô không tin đoạn lời này của 777, nếu thật sự gặp ma, có khi nó còn thân thiện tiến lên chào hỏi, nói đồng hương thật trùng hợp, anh cũng lên đây chơi à.
Một cảnh sát đã bắt Trương Bưu trước đó biết Tô Dao Minh đến, bèn đến xin chỉ thị của cô: "Mấy người Trương Bưu xử lý thế nào, có cần báo lên Tổng cục để làm thủ tục không ạ?"
Các thủ tục cần làm đều có trong tài liệu của Cục quản lý, cô đã lướt qua khi vào hệ thống, Tô Dao Minh lắc đầu: "Không cần đâu, bên Tổng cục chắc cũng bận không xuể, cứ nhốt lại trước đi, nơi giam giữ hiện tại chắc vẫn còn đủ chỗ, nhốt chung với mấy người bạn của anh ta."
"Nhưng... vết thương của anh ta có thể khá nghiêm trọng, có cần đưa đến bệnh viện không ạ?"
"Không sao, không chết được, nhiều nhất là tàn tật suốt đời, hơn nữa không phải anh ta đã nói rồi sao?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play