Labras nhìn Nhiếp Cầm đang trong bộ dạng thảm hại như nhìn một tên ngốc: "Cô đang nói mê sảng cái gì vậy? Quan Lĩnh đã chết từ lâu rồi mà, không lẽ cô thấy hồn ma của anh ta à?"
Nhiếp Cầm hoang mang nhìn ra cửa sổ sát đất: "Có lẽ đúng là hồn ma thật, nhưng cho dù là hồn ma đi nữa…"
Cô ấy bỗng cao giọng: "Anh ấy cũng đang cầu cứu tôi! Lỡ như anh ấy không chết thật, mà chỉ biến thành một dạng tồn tại khác thì sao?"
Labras nhìn theo ánh mắt của cô ấy ra cửa sổ sát đất: "Ma mà cũng sợ lạnh à? Thôi đi, hơn nữa cuốn sổ tay này đã nói, bất kể xảy ra chuyện gì cũng không được mở cửa sổ. Nếu không phải cô vẫn còn có ích với tôi, tôi chẳng thèm quan tâm cô sống hay chết. Nhưng tôi phải nhắc cô một câu, dù phòng các cô đã xảy ra chuyện gì, cô có thể sống sót, mà có người chết thì điều đó chứng tỏ sống sót không hề dễ dàng, cô đừng có lãng phí cơ hội mà người khác đã dùng cái chết để đổi lấy cho cô."
Nói đến đây, thật ra Labras vẫn còn nghi ngờ về chuyện ma quỷ ở nơi này. Gã có thể cảm nhận được tâm trạng nóng nảy và bực bội của mình và sự xuất hiện của hồn ma có vẻ không phải chỉ mới có sau khi đến đây, mà lúc ở bên ngoài trong trời đất băng giá đã có người luôn nói như vậy.
Lẽ nào những con ma đó đều đi theo bọn họ vào đây, nhưng sao lại mang gương mặt của Quan Lĩnh? Hay là người khác nhau sẽ nhìn thấy hồn ma khác nhau, tất cả đều là ảo giác của họ?
Dù thế nào đi nữa, sống sót qua mấy ngày này là chuyện quan trọng nhất, Labras không quan tâm đến nhiệm vụ phụ này, chỉ cần những hồn ma đó không ảnh hưởng đến gã là được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT