Cả hai người đều đã ra ngoài, chỉ còn lại Phi Xa Hiệp và Ngải Diệu đang ngủ khò khò.
Nhưng vốn dĩ bốn người họ không hề có giao ước thay phiên nhau gác đêm, Ngải Diệu đến đây chỉ để ké, Phi Xa Hiệp cũng là ké.
Tô Dao Minh và Tần Úc đi trong đêm tuyết, có thể cảm nhận được nhiệt độ xung quanh rất thấp.
Tô Dao Minh mặc chiếc áo khoác dày, ánh đèn pin chiếu xuống nền tuyết, sau khi đi ra khỏi lối ra của hộp sọ thì dừng lại: "Anh nghe thấy gì không?"
Tần Úc lắc đầu, rồi hỏi lại: "Tiếng hát đó vẫn còn à?"
Tô Dao Minh: "Không còn nữa, sau khi ra ngoài thì biến mất rồi, xem ra hiện tại không có quy luật gì cả, lúc thì tiếng to, lúc thì tiếng nhỏ, lúc Phi Xa Hiệp đi một mình thì nghe thấy, em ngủ trong túi ngủ cũng thỉnh thoảng nghe được một ít, đây không giống như một âm thanh cụ thể nào đó, mà giống một hiện tượng hiếm gặp hơn."
Giống như trên vùng hoang dã, có lúc nổi gió, có lúc không, khi tần số tinh thần vô tình trùng khớp, sẽ nghe thấy tiếng của hồn ma.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play