Gould: “...”
Gould: “Có lẽ những kẻ nhiễm bệnh vốn không biết chúng ta đã đến, nhưng phát sóng khắp nơi thế này, e là sẽ quấy nhiễu và kích thích chúng.”
Gould quan tâm đến nhiệm vụ tìm kiếm thiết bị hơn, tuy việc phát sóng bốn phía rất hữu ích trong việc tìm kiếm tiến sĩ, nhưng lại tăng thêm độ khó cho ông ta.
Lúc này Trúc Diệp Kim không thể im lặng được: “Nếu thật sự có kẻ nhiễm bệnh trốn ở bên trong, việc phát sóng có khi lại có thể dụ những mối nguy tiềm ẩn này ra ngoài, dù sao nhìn vào màn hình giám sát, đèn ở hầu hết các khu vực đều đã được bật, những kẻ nhiễm bệnh không thể nào không nhận ra.”
Dã Hướng Tám Kiếp hừ một tiếng, nói: “Không phải bọn chúng bị mù sao? Có thể nhìn thấy đèn bật à?”
Giang Lăng phản bác: “Điều đó chưa chắc, kẻ nhiễm bệnh chỉ không cần thị lực, chứ không phải không có thị lực, trên võng mạc của con người có tồn tại tế bào cảm quang, cho dù bị da che kín, ánh sáng chưa chắc đã không thể xuyên qua da để kích thích chúng.”
Cãi thì cãi vậy, Lỗ Lỗ Lỗ hét nửa ngày, trong màn hình giám sát cũng không xuất hiện một kẻ nhiễm bệnh nào, xem ra khả năng cao là bên trong Viện nghiên cứu không có kẻ nhiễm bệnh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT