Bảo vệ nhìn lên bầu trời âm u, chỉ vào chiếc khẩu trang trên mặt mình: "Nếu thứ này thật sự an toàn như vậy, chúng ta còn... Khụ khụ...! Khụ khụ khụ!"
Ông ấy ho dữ dội.
Ngải Mộng Vũ: "Chú Lưu! Chú Lưu chú không sao chứ?!"
Tuy Lưu Cần làm công việc gác cổng, nhưng công việc này không hề dễ dàng, nếu gặp phải những kẻ xâm nhập không có ý tốt khác và những thứ đó thì ông ấy phải chiến đấu, cường độ công việc khác xa công việc bảo vệ khu dân cư trước đây của ông ấy.
Lưu Cần lắc đầu: "Không sao, chú thấy chuyên gia Trịnh nói không sai, sớm muộn gì mọi người cũng sẽ... Nếu thứ này lây qua không khí... Tất cả cùng toi đời, chỉ là vấn đề sớm muộn thôi, nếu chú thật sự có một ngày biến thành như vậy..."
Đôi mắt lộ ra ngoài của ông ấy hiện vẻ sợ hãi: "Cháu cứ...! Khụ khụ khụ!"
Lưu Cần ho một cách đau đớn hồi lâu, tháo khẩu trang lọc khí ra, rồi lại nhanh chóng đeo vào: "Thôi, chú cũng lẩm cẩm rồi, sao lại nói chuyện này với một đứa trẻ như cháu... Cháu mau về đi, xem tình hình cậu cháu thế nào rồi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT